Lớp phủ trên bề mặt thấu kính mỏng hơn cả bước sóng của ánh sáng nhìn thấy được. Canon sử dụng phương pháp lắng đọng bay hơi, còn gọi là “lớp phủ màng bay hơi”, để tạo một lớp phủ siêu mỏng trên bề mặt thấu kính. Lớp phủ này giúp giảm phản xạ ánh sáng từ bề mặt thấu kính và tăng cường khả năng truyền sáng, từ đó hạn chế hiện tượng lóa ống kính và bóng mờ. Tuy nhiên, đặc tính chống phản xạ của lớp phủ màng bay hơi có xu hướng giảm khi góc tới của ánh sáng chiếu vào và phản xạ trở lại trở nên nghiêng hơn. Vì vậy, để cải thiện chất lượng hình ảnh hơn nữa, cần có những giải pháp hiệu quả hơn nhằm hạn chế phản xạ ánh sáng. Khi công nghệ lớp phủ màng bay hơi đạt đến giới hạn hiệu quả, Canon đã gặp trở ngại trong việc phát triển các cấu trúc quang học mới.
Bước đột phá công nghệ giúp đưa lớp phủ chống phản xạ lên một tầm cao mới là Lớp phủ cấu trúc bước sóng thấp (SWC). Công nghệ này cho phép kiểm soát hiện tượng lóa ống kính và bóng mờ ngay cả trên những bề mặt thấu kính mà lớp phủ màng bay hơi không thể xử lý hiệu quả. Nguyên lý chống phản xạ của SWC dựa trên việc thay đổi liên tục chỉ số khúc xạ. Phản xạ ánh sáng xảy ra do sự chênh lệch giữa chỉ số khúc xạ của thủy tinh và không khí. Khi đặt một lớp vật liệu có chỉ số khúc xạ có khả năng biến thiên liên tục giữa thủy tinh và không khí, ánh sáng sẽ chuyển tiếp mượt mà hơn giữa hai môi trường này, từ đó giảm thiểu phản xạ.
Giải pháp này được tìm thấy trong tự nhiên: Đôi mắt của ruồi có cấu trúc gồm các gờ lồi lõm cực nhỏ (ở cấp độ nanomét*). Cấu trúc này tạo thành một lớp có chiết xuất rất thấp để ngăn ánh sáng phản xạ hiệu quả. Đội ngũ kỹ thuật viên của Canon đã dày công nghiên cứu nguyên lý này một cách vô cùng chi tiết, thử đi thử lại nhiều lần cho đến khi cuối cùng phát triển thành công một công nghệ lớp phủ mang tính cách mạng, đó là tráng một lớp có cấu trúc ở cấp độ nanomét lên bề mặt ống kính. Lớp phủ này bao gồm các phần nhô lên khỏi bề mặt thấu kính, với kích thước chỉ từ 200–400nm, nhỏ hơn cả bước sóng ánh sáng nhìn thấy được (khoảng 400–700nm). Lớp phủ được phân bố đồng đều trên toàn bộ bề mặt thấu kính, với phần nhô ra tiếp xúc trực tiếp với không khí. Điều này tạo ra sự biến đổi dần dần về chỉ số khúc xạ từ đỉnh xuống đáy lớp phủ, giúp hấp thụ ánh sáng tới và dẫn truyền hiệu quả qua bề mặt thấu kính. Công nghệ đột phá này lần đầu tiên được ứng dụng trên ống kính EF24mm f/1.4L II USM, mở ra một kỷ nguyên mới trong hiệu suất của ống kính góc rộng.
1nm = 1 phần triệu milimét